khe uoc hon nhan mua mot tang mot
286 Huong Lan - Hoang hon mau tim.mp3 287 Huong Lan - Hoi Hue co thuong khong.mp3 288 Huong Lan - Hoi nguoi con nho.mp3 289 Huong Lan - Hon que.mp3 290 Huong Lan - Hon trinh nu.mp3 291 Huong Lan - Hue bay gio.mp3 292 Huong Lan - Hue da xa roi.mp3 293 Huong Lan - Hue mu suong.mp3 294 Huong Lan - Hue nhu dau nang.mp3
Viết một đoạn văn trình bày cảm nghĩ về một truyện cổ tích mà em yêu thích trong đó sử dụng 3 trạng ngữ Mog mn có thể ghi Câu truyện CÂY KHẾ với ạ:33
Khế ước tiền hôn nhân là một văn bản lập trước khi cưới có mục đích minh định sự cam kết về quyền hạn và trách nhiệm giữa vợ chồng sau này đối với vấn đề tài sản và tiền bạc của từng người, kể cả những gì sẽ xảy ra khi ly dị.
Ap Nhan Chau VMXX0497; Ap Nhan Thuan VMXX4706; Ap Nhan Xuan VMXX4707; Ap Nhi VMXX5977; Ap Nhi VMXX4708; Huoi Hua Mot VMXX5025; Huoi Mua A VMXX5026; Huoi Rua VMXX5027; Huoi Xa VMXX5028; Huong Cat VMXX9823; Huong Cau VMXX1697; Khe Tang VMXX9235; Khe Thuong VMXX9236; Khe Thuong VMXX9844; Khe Trai VMXX9845; Khe Tre VMXX9846; Khe Xu VMXX9847;
Tran V n Khe: 3174: Em den tham anh mot chieu mua: To Vu: 3181: Em con nho hay em da quean: Trinh Cong Son: 3185: Em dacho toi bau troi: Hen uoc mua xuan: Quoc Dung: 3693: He da toi: Nhac ngoai quoc: 3694: He 42: Nhac ngoai quoc: 3308: Troi mua cho uot ao em: Mac The Nhan: 3514: Troi Ha Noi xanh: V n Ky: 3690: Truong lang toi: Pham
memperbaiki dan melengkapi teks prosedur membuat angklung. Khế ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một Convert, Khế ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một, Tặng Quà Nhân Dịp Cuối Năm, Khe Uoc Hon Nhan Cuoi Mot Tang Mot Wikidich, Khế ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một Tangthuvien, Khế ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một - Du Vịnh Đích Ngư, Convert Doc To Pdf, Khế ước Hào Môn Convert, Convert, Hái Sao 3 Convert, Con Rể Quyền Quý Convert, Mở Mắt Thấy Thần Tài Convert, Convert Png Sang Pdf, Khế ước Đàn Ukulele Convert, Khế ước Đàn Ukulele Bản Convert, Convert Jpg Sang Pdf, Convert Youtube To Mp4, Vlc Convert Video, Convert Pdf Sang Excel, Convert Pdf To Word Foxit, Convert Plastic Material Into Gas, Convert Office 2019 To 365, Báo Cáo Thành Tích Đề Nghị Tặng Thưởng truy Tặng… ... Tên Đơn Vị Hoặc Cá Nhân, Chức Vụ Và Đơn Vị Đ, Quà Tặng Tri ân Khách Hàng Cuối Năm, Truyện Cười Quà Tặng Valentine, Tờ Trình Quà Tặng Khách Hàng Cuối Năm, Nhận Định Nào Sau Đây Sai Giá Trị Ph Tăng Thì Độ Axit Tăng, Luận Văn Thực Hiện Cưới Tang Văn Minh, - Quản Lý Về Thông Tin Cơ Sở Hạ Tầng Của Trung Tâm Tiệc Cưới, Nguyên Nhân Sâu Xã Sự Biến Đổi Của Cơ Sở Hạ Tầng Dẫn Đến Biến Đổi Kiến Trúc Thượng Tầng, ưu Điểm Dễ Nhận Thấy Nhất Của Máy Tăng âm Dùng Ic So Với Máy Tăng âm Dùng Li, Đánh Giá Kết Quả Điều Trị Tăng Nhãn áp Trên Mắt Viêm Màng Bồ Đào Nhận Xét Một Số Yếu Tố Liên Quan, Nghiên Cứu Tình Hình Sử Dụng Thuốc Tăng Huyết áp Trên Bệnh Nhân Chạy Thận Nhân Tạo Lọc Máu, Bản Nhận Xét Đnahs Giá Cuối Năm Trong Công An Nhân Dân, Báo Cáothực Hiện Nếp Sống Văn Minh Trong Việc Cưới, Việc Tang Và Lễ Hội, Giám Sát Nếp Sông Văn Minh Trong Việc Cưới, Việc Tang, Nội Dung Biện Pháp Tăng Cường Quản Lý Mối Quan Hệ Xã Hội Cuối, Quan Điểm Cách Mạng Là Sự Nghiệp Của Quần Chúng Nhân Dân, Do Nhân Dân Và Vì Nhân Dân; Không Ngừng Củng Cố, Tăng Cường Đoàn Kết Toàn Đảng, Toàn Dân, Kết Hợp Sức ,
Thể loại ngôn tình, hiện đại, HEEditor Giả Bảo Ngọc Tình trạng 505 chươngCuộc gặp gỡ đầu tiên cô đã mở lời dụ dỗ anh "Chúng ta cùng nhau đi khách sạn chứ?"Anh khẽ liếc nhìn cô rồi mập mờ nói "Dáng người của cô như thế nào? đối với phụ nữ tôi rất kén chọn"Sau đêm ấy, đường ai người nấy đi nhưng vì cái gì mà đi đâu cô cũng đụng phải anh?" Cố Phong Thành, rốt cuộc anh có phải đàn ông không?"Anh hướng về phía cô " có phải là đàn ông hay không, cô thử một chút là biết ngay."Đêm tân hôn, anh dịu dàng cưng chiều cô hết mực. Nhưng sau đó lại đẩy cô xuống địa ngục." Cố Phong Thành" cô kêu tên anh " tôi rất yêu anh, anh có yêu tôi không?"" không yêu." Hai chữ, rơi trúng người cô khiến cô tan xương nát DĐ Lê Quý Đôn
Editor Miliion Roses Ăn sáng xong, Tống Khinh Ca đi đến tập đoàn. Cô Vừa bước xuống xe thì gặp Tống Nhã Nhã Như nhìn cô, nhíu mi hỏi " Phong Thành bao giờ trở lại?"" Sắp rồi dì ạ." Tống Khinh Ca nói." Khinh Ca." Tống Nhã Như lặp lại một lần nữa " Dọn về Tống gia đi." Bà thương cô ở một mình, muốn cô về Tống gia, ít nhất còn có thím Cẩm và Lão Chung, là người giúp việc lâu năm, sẽ biết cách chăm sóc cho cô tốt Khinh Ca nhìn bà, mím môi không nói gì. Sau đó, đi về phía thang thị và tập đoàn đa liên kết đã tiến hành đặt móng miếng đất ở thành Nam, chuẩn bị cho khởi công. Tống Nhã Như quyết định, Tống Khinh Ca sẽ bàn giao lại công việc này cho người khác phụ trách. Phía bên tập đoàn đa liên kết không có ý kiến gì về điều này. Sản phẩm sữa bột của Tống thị cũng đã được bày bán trong siêu thị, mức tiêu thụ không Nhã Như cũng đã nhiều lần gọi điện cho Đại Boss nhưng vẫn không liên lạc được. Về sau, khi bà gặp Ô Tĩnh để bàn về một số việc thì hỏi " Phong Thành đi đâu vậy?"" Nghe nói cậu ấy đi công tác." Ô Tĩnh Nhã Như nhíu mi, lạnh giọng nói " Nếu như gặp được cậu ta, thì hỏi giúp tôi cậu ta cưới Khinh Ca về nhà, sau đó đối xử với nó như thế là có ý gì? Hiện tại, Khinh Ca cũng sắp sinh rồi, vậy mà vẫn không thấy bóng dáng cậu ta đâu." Giọng bà lạnh nhạt " Nếu như cậu ta muốn ly hôn, thì nói sớm một chút, kéo dài cũng chẳng để làm gì."Ô Tĩnh cau mày, không nói lời Tĩnh gọi điện thoại cho Khinh Ca, hẹn cô đi ăn cơm trưa. Tống Khinh Ca vui vẻ đồng ý. Buổi trưa, khi vừa tan việc, ra đến sảnh lớn của Tống thị thì đã thấy xe của Ô Tĩnh đỗ ở ngoài." Luật sư Ô, hôm nay chúng ta không ăn ở nhà hàng Thái Lan có được không?" Lên xe, Tống Khinh Ca liền nói đùa. Gần đây, anh rất hay đưa cô đến nhà hàng đó. Món ăn ở đó không tệ nhưng ăn nhiều cũng có chút ngán." Hôm qua anh vừa cho đổi thực đơn." Ô Tĩnh Khinh Ca bật cười " Lần trước anh cũng nói như vậy." Kể từ khi Đại Boss đi công tác, người đến thăm cô nhiều nhất là Ô Tĩnh. Cũng bởi vậy mà hai người trở lên thân thiết." Bảo đảm lần này thực đơn toàn món mới, không đụng hàng." Ô Tĩnh phòng ăn, Ô Tĩnh chọn vị trí ngồi ở sảnh lớn. Khi Tống Khinh Ca chuẩn bị ngồi xuống thì Ô Tĩnh đưa cho cô một cái gối." Cảm ơn." Tống Khinh Ca nhận lấy, để ra sau lưng. Gần đây, khi ngồi hông cô có cảm giác hơi Tĩnh đưa quyển thực đơn cho cô, nói " Xem đi, anh không lừa em đâu. Toàn món mới tinh để chiêu đãi Cố phu nhân đó."Trong lúc đợi món, Tống Khinh Ca uống một hớp nước, hỏi anh " Hôm nay không phải chủ nhật, sao anh lại có thời gian đưa em đi ăn cơm?"Ô Tĩnh hơi giật mình " Anh đang bận xư lý một vụ kiện nhưng Vừa hay nhà hàng có thêm mấy món ăn mới. Anh định bảo Hứa Uyển đưa em đi nhưng cô ấy không có ở thành phố Z, hình như cô ấy rất bận."Tống Khinh Ca hơi kinh ngạc, hôm qua cô và Hứa Uyển vừa gặp nhau, sao anh lại nói như vậy? Nhưng cũng không muốn anh lúng túng, nên nói " Cô ấy bận quay phim, đi lại khắp nơi nên rất bận."“ Làm diễn viên quá mệt mỏi, phải đi khắp nơi, cuộc sống lại không ổn định." Ô Tĩnh lơ đãng nói " Cô ấy không muốn đổi sang nghề khác sao?"Tống Khinh Ca khẽ cười, trêu đùa " Luật sư Ô, anh bắt đầu quan tâm đến Tiểu Uyển từ bao giờ thế?"Ô Tĩnh dương mi, uống một hớp nước " Đều là bạn bè.. anh chỉ thuận miệng hỏi thăm chút, không có ý gì khác."Tống Khinh Ca suy nghĩ gì đó, mím môi cười cười, không hỏi nữa. Trong lúc đợi món ăn mang lên, cô chống tay vào bàn đứng lên, đi đến phòng rửa vừa đi khỏi thì Ô Tĩnh liền ngẩng đầu nhìn lên lầu lầu 2, Đại Boss nhìn qua lan can, thấy Tống Khinh Ca đang đi về phía phòng rửa tay. Nhìn bước chân cô có chút lảo đảo, nặng nề bước từng bước tim anh như co thắt đã trở về thành phố Z được 2 ngày, ở tại phòng làm việc của tập đoàn cô ở trong một thành phố, hít thở cùng một bầu không khí, anh cảm thấy gần cô hơn một hôm qua, anh trở về biệt thự đứng ở trên ban công, lẳng lặng nhìn cô rửa mặt, thay quần áo, sau đó tắt đèn đi ngủ. Đã 4 tháng không gặp, đáng lẽ anh phải chạy vào ôm lấy cô, hôn cô.. nhưng anh lại chỉ có thể đứng ở ban công nhìn. Anh tự cười giễu mình, tại sao ngay cả người phụ nữ anh yêu thương nhất mà cũng không chăm sóc được? Để cô phải chịu bao tủi hờn. Nhưng anh có thể làm gì khác? Đứng giữa hai người phụ nữ, đều là hai người anh yêu thương, anh có thể làm gì? Nếu cố chấp ở lại bên cô, chắc chắn mẹ anh sẽ hại cô. Tính tình của bà xưa nay đều vô cùng cố chấp. Luôn đắm chìm trong quá khứ thù hận. Nhiều đêm, anh thức trắng suy nghĩ, phải kiềm chế tình cảm này, phải cất nó thật sâu trong đáy lòng. Vì anh biết, nếu như không khống chế được chắc chắn Sang Lan Cầm sẽ làm tổn thương Khinh Ca, sau đó tự hủy hoại bản thân mình. Mới đầu, anh chỉ định đứng ở ban công bên ngoài, cứ như vậy nhìn cô. Nhưng đến nửa đêm, khi thấy cô bị chuột rút, ngồi khóc thút thít thì không thể chịu được nữa, liền bước vào ôm lấy cô, hôn lên khoé mắt đẫm lệ của cô, không muốn rời xa nay, anh bảo Ô Tĩnh đưa cô đến đây ăn cơm. Vì anh muốn ngắm nhìn cô rõ hơn, nhưng lại không nghĩ rằng khi nhìn thấy bóng dáng cô đơn ấy, tim anh lại càng nhói buốt Tống Khinh Ca từ phòng rửa tay về thì các món ăn đã được mang lên. Cô cùng Ô Tĩnh nói chuyện gì đó, khoé môi khẽ mỉm nụ cười yếu ớt của cô, tim Đại Boss lại như đao khoét. Bởi vì anh có thể nhận ra, cho dù cô cười nhưng không thể nào che dấu đi nội tâm phiền muộn.“ Tôi thật sự không hiểu nổi cậu." Cao Tử Thuỵ ném đũa xuống " Muốn gặp cô ấy thì cứ về nhà, sao phải lén lút thế này!”Đại Boss không lên tiếng, rót thêm một ly Tử Thuỵ vội giằng lấy ly rượu " Bác gái dặn, không cho cậu uống rượu." Khi anh biết Đại Boss ở châu úc lại bị một trận ngộ độc rượu phải nằm viện thì đoán chắc nguyên nhân là vì Tống Khinh đến Sang Lan Cầm, Đại Boss nhíu nhíu mày. Khi bà biết anh trở về thành phố Z thì gọi điện quát mắng một trận, sau đó doạ nạt, nói bóng nói gió để cho anh tâm phiền ý đêm, trong mơ Tống Khinh Ca lại mơ hồ cảm thấy có người đến bên cạnh, môi người đó rất mềm, còn có mùi vị thuốc lá quen thuộc, bàn tay người đó ấm áp ôm cô vào lòng, dịu dàng vỗ về, cô cảm thấy vô cùng an toàn trong vòng tay người đó, chỉ muốn ngủ say trong mộng, không bao giờ tỉnh thị và La thị bởi vì hiệp nghị liền đưa nhau ra toà án. Ở phiên toà thứ nhất, La Quốc Dân lấy video ra làm bằng chứng, nói Tống Nhã Như bội ước. Đúng như lời Ô Tĩnh nói, video này không tuân theo quy định về luật hôn, cho nên toà án không chấp nhận. Kết thúc phiên nhất thẩm, thẩm phán thông báo ngày tuyên Nhã Như đã định liệu trước, tự tin rằng phần thắng chắc chắn trong tay. Nhưng không ngờ, La Quốc Dân lại đưa video này lên web. Trong lúc nhất thời, bị người người bàn tán, nghi ngờ Tống Nhã Như vì vụ lợi mà ép cháu gái kết đó, một vài thành viên chuyên buôn chuyện nói rằng, Tống Khinh Ca gả cho Cố Phong Thành là vì tiền. Sau đó, không biết người nào chụp được hoá đơn chuyển tiền của Đại Boss đến Tống thị, đăng lên Internet. Dân mạng lập tức lên án Tống Nhã Như quá vụ lợi, hết lấy cháu gái ra làm giao dịch đổi lấy hiệp nghị lại lừa tiền của người hết, những bức ảnh chụp trộm Tống Khinh Ca đi kiểm tra thai sản cũng bị đăng lên, còn có tin tức nói rằng Cố Phong Thành đã không ở thành phố Z một thời gian dài. Trong lúc nhất thời, hôn nhân của họ được mang ra bàn tán, rất nhiều ý kiến được đưa nhất, bọn họ kết hôn là giả, giao dịch là thật. Tống Khinh Ca chẳng qua chỉ là vật đổi lấy lợi 2 Sau khi bọn họ kết hôn, Cố Phong Thành liền phát hiện Tống thị là một cái động không đáy, biết mình bị lừa gạt tiền nên liền vứt bỏ Tống Khinh 3 Cố Phong Thành bị bức hôn, trong hôn lễ miễn cưỡng nói “ Tôi đồng ý”, sau đó liền biến mất...Tất cả đều bàn luận, sau đó đi đến kết luận Tống Khinh Ca bị ném bỏ mặt với hết thảy tin đồn, ngược lại sắc mặt Tống Khinh Ca rất bình thản, để ngoài tai, theo lẽ thường vẫn đi làm, tan tầm thì về tưởng những lời đồn đại nhảm nhí đó sẽ nhanh chóng xẹp xuống, nhưng không ngờ lại càng bị đồn thổi lợi hại hơn. Biết được bản chất của Tống Nhã Như, công thêm tin đồn Tống Khinh Ca sắp ly hôn khiến cho một số tập đoàn đang có hứng thú muốn đầu tư vào Tống thị liền đồng loạt huỷ bỏ hợp tác. Điều này khiến cho Tống Nhã Như sứt đầu mẻ ngày, trên web xuất hiện thông tin nói rằng sữa bột của Tống thị có chất khiến trẻ em dậy thì sớm, thậm chí có cả bảng kiểm nghiệm của bệnh viện, nói rằng một số thành phần gây thừa cân vô cùng nghiêm trọng. Tin này vừa mới đưa ra, không kém gì sóng thần, trong nháy mắt trên mạng được một phen náo dù Tống thị kịp thời bác bỏ tin đồn, đưa ra bảng chứng nhận những thành phần trong sữa đều theo mức tiêu chuẩn nhưng người tiêu dùng vẫn rất hoang mang, rối rít đến cách siêu thị trả lại hàng, thậm chí còn cãi cọ, làm ầm lên. Các siêu thị vì ngăn ngừa tranh cãi, nên đồng loạt hạ giá sản tiệm thuốc của Tập đoàn Đông Chu cũng bị liên luỵ, vì vậy không còn cách nào khác là đồng loạt hạ giá sản Có muốn tôi giúp họ không?" Cao Tử Thuỵ đặt tờ báo xuống trước mặt Đại Boss đang thẩm duyệt một kế hoạch đầu tư, mí mắt cũng không động.“ Tôi nghe nói, hai ngày nay Khinh Ca đi đến tập đoàn Đồng Chu, cô bụng lớn như vậy, lại bị ký giả vây quanh..” Cao Tử Thuỵ tiếp tục Boss tựa như không nghe thấy, ngẩng đầu giọng trầm xuống " Mang kế hoạch bán hàng online lên đây cho tôi xem, nếu có vấn đề gì cần sửa đổi tôi sẽ gửi qua mail cho cậu, sáng mai tôi muốn có một bản kế hoạch hoàn chỉnh."" Phong Thành!" Cao Tử Thụy chống tay lên bàn, càu mày " Tống thị bên kia.."" Đây là ZK." Đáy mắt Đại Boss u tối " Nếu như cậu thích chuyển sang Tống thị, thì cứ tự nhiên."" Cậu.." Cao Tử Thụy không biết nói gì." Còn không mau đi làm việc đi?" Đại Boss lạnh giọng Tử Thụy phẫn nộ đi Boss cau mày, rút ra một điếu thuốc. Gần đây, anh nghiện thuốc lá nặng, tựa như không thể dừng Khiêm đi vào, cùng anh đối chiếu lại lịch làm Boss nói " Mấy ngày tới, nếu ai mời xã giao thì từ chối hết cho tôi. Đặt cho tôi một vé máy bay đi thủ đô vào tối mai." Kể từ khi anh về, ngày nào Sang Lan Cầm cũng gọi điện thoại, hết dò hỏi rồi khuyên nhủ. Sắp tới, là lễ mừng thọ 80 của Sang lão, Sang Lan Cầm gọi điện bảo anh về thủ đô." Vâng." Hứa Khiêm ghi chép lại, ghi xong nhưng vẫn đứng đó lưỡng lự chưa muốn đi ra ngoài." Còn việc gì?" Đại Boss Khiêm do dự, sau đó nói " Trưa nay, khi đi ngang qua tập đoàn Đông Chu, em thấy phu nhân.. bị một người ném lon sữa vào.. khiến cho đầu phu nhân bị chảy máu."Đại Boss giật mình nhìn Hứa Khiêm, sắc mặt căng thẳng không lên tiếng." Em và Hứa tiểu thư đã đưa phu nhân đến bệnh viện. Trán chị ấy toàn là máu, chị ấy không hề kêu một tiếng, nhưng sắc mặt thì tái nhợt.. chị ấy ôm bụng, lẩm bẩm gì đó, không rõ là nói gì." Hứa Khiêm nói." Đưa văn kiện này cho bộ phận tài chính." Giọng Đại Boss lạnh nhạt, ném cho anh một xấp văn Khiêm liếc nhìn anh, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cầm văn kiện đi ra khỏi Boss lùi về phía sau, tựa vào ghế, ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy hít thở vô cùng khó khăn.
Editor Miliion RosesSang Đình Nghi nhận được điện thoại của Tống Khinh Ca khi đang ngồi ăn cơm tối. Cô nhìn phía đối diện Sang Lan Cầm và Cốc Tâm Lôi đang nói chuyện với nhau, sau đó lặng lẽ rời khỏi bàn ăn, đi ra ban công, thấp giọng hỏi “Chị dâu?”“Phong Thành hiện tại thế nào?” Tống Khinh Ca nhíu mày, hiện tại trừ Đình Nghi ra, cô không biết phải hỏi ai.“Rất nghiêm trọng, anh hai vẫn đang ở trong IU*.” Giọng nói Sang Đình Nghi rất nhỏ, thở dài nói “Nghe bác nói, hôm nay đã 2 lần hôn mê nguy kịch..” Cô cũng muốn vào viện nhưng Sang Lan Cầm ngăn trở, nói cô đi cũng chẳng giải quyết được chuyện gì, điều này làm cho cô vô cùng buồn phiền.*Phòng hồi sức cấp nhiên cả người Tống Khinh Ca lạnh toát, trong mắt ê ẩm, ngực như bị đá đè, thở không ra hơi.“Chị dâu, chị thế nào rồi?” Sang Đình Nghi thấp giọng hỏi, lúc nói chuyện phải lặng lẽ nhìn Sang Lan Cầm trong phòng ăn.“Chị..” Tống Khinh Ca cười khổ, Bạn nhỏ Cố không còn, anh thì đang ở trong IU. Cô còn sống nhưng sống lại chẳng bằng chết “Không sao.”Nghe tiếng cô nghẹn ngào, Sang Đình Nghi an ủi “Chị dâu, chị sinh mổ phải chú ý giữ gìn sức khỏe đấy.” Dù sao cô cũng còn trẻ tuổi, cũng không biết nên khuyên thế nào.“Đình Nghi, em có thể giúp chị không?” Tống Khinh Ca lau lau nước mắt, nói “Chị muốn vào gặp Phong Thành..” Không thấy được anh, lòng cô như đao khoét, luôn luôn lo lắng, ăn không vô, ngủ không Đình Nghi bị làm khó “Mỗi ngày chỉ được vào IU một lần, em cũng không được vào, mỗi lần chỉ có bác vào thôi.” Nhiều lần cô cũng muốn vào nhưng Sang Lan Cầm nhất quyết không đồng ý, còn cấm cô đến thăm cả Tống Khinh Ca. Cô rất khó hiểu, không biết đã xảy ra chuyện Khinh Ca nghe xong, trong lòng vô cùng đau khổ.“Chị dâu, chị đừng lo lắng.” Sang Đình Nghi trấn an nói “Anh hai sẽ không có chuyện gì..” Trừ câu này ra, cô không biết phải an ủi Khinh Ca thế nào nữa.“Đình Nghi, cháu đang gọi điện thoại với ai?” Sang Lan Cầm không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh, sắc mặt lạnh nhạt, nhìn dáng vẻ vô cùng tức Đình Nghi có chút bức Lan Cầm cau mày, không khách khí đoạt lấy điện thoại di động, thấy trên màn hình hiện lên chữ “chị dâu” thì cho Sang Đình Nghi một bạt tai, cúp điện thoại, đưa số điện thoại của Tống Khinh Ca vào danh sách hạn chế.“Bác, sao bác..” Sang Đình Nghi không hiểu vì sao Sang Lan Cầm lại tức giận như vậy, Sang Lan Cầm vẫn cảm thấy không yên lòng, liền xóa số điện thoại của Tống Khinh Ca Lan Cầm trả lại điện thoại cho cô, hai tay khoanh trước ngực, sắc mặt không đảm đương nổi, giọng ra lệnh “Đã bảo cháu không được liên lạc với cô ta rồi, sao không nghe lời hả? Không được nói bất cứ thông tin gì về anh hai, rõ chưa?”“Tại sao?” Sang Đình Nghi không hiểu “Bác, chị ấy là chị dâu của cháu, là vợ của anh hai, chúng ta là người một nhà mà.” Cô cảm thấy thái độ Sang Lan Cầm rất kỳ lạ, vợ hỏi thăm chồng, đây là đạo lý đương nhiên sao bác lại ngăn cản chứ? Huống chi, mặc dù cô mới biết Tống Khinh Ca một thời gian, nhưng lại vô cùng quý mến.“Cái gì mà người một nhà?” Sang Lan Cầm lạnh lùng nói “Anh hai và cô ta sẽ ly hôn!” Bà nhìn Cốc Tâm Lôi đang ngồi trong phòng khách “Tâm Lôi mới là chị dâu của cháu, đừng có gọi sai nữa.”Ách! Sang Đình Nghi kinh sợ, chuyện ly hôn cô từng nghe Tống Khinh Ca nói đến. Cứ tưởng là hiểu lầm ai ngờ hôm nay lại nghe Sang Lan Cầm nhắc đến “Anh hai và chị dâu đang rất tốt, tại sao lại ly hôn? Huống chi, anh hai bệnh tình nghiêm trọng, sao bác không để chị dâu đi thăm anh ấy? Bác, bác không thể độc đoán như thế, bác không thể ép buộc họ ly hôn.” Cốc Tâm Lôi vô cùng kiêu ngạo, cô rất ghét “Hiện tại, hôn nhân là tự do..”“Vì sao hả?” Sang Lan Cầm cả giận “Cô ta thiếu chút nữa hại chết anh hai cháu, còn bênh cái gì hả?”“Chị ấy cũng là người bị hại.” Sang Đình Nghi cãi lại “Không thể trách chị ấy được, huống chi, chị ấy vừa mất đi đứa bé, anh hai lại như vậy, chị ấy cũng rất thống khổ..”“Im miệng!” Sang Lan Cầm lạnh lùng cắt đứt lời cô, cực kỳ không vui quát “Đình Nghi, chừng nào thì cháu bị cô ta mua chuộc?”“Cháu chỉ nói sự thật.” Sang Đình Nghi tuy ít tuổi, nhưng tính tình thẳng thắn, ở cùng Sang Lan Cầm không nhiều nên cũng không quá cháu gái cãi lại, Sang Lan Cầm cả giận “Cái gì gọi là sự thật, cháu có biết không?”“Cháu biết, chị Khinh Ca là vợ anh hai, chị ấy có quyền biết tình hình của chồng mình!” Sang Đình Nghi kiên quyết nói.“Cấm không được nhắc tên cô ta trước mặt bác!” Sang Lan Cầm cả giận bà nổi giận, Sang Đình Nghi không nói Lan Cầm cau mày, nhìn Đình Nghi, cảm thấy chướng mắt, không nhịn được liền nói “Bác đã đặt vé máy bay cho cháu, sáng sớm mai lập tức trở về thủ đô.”“Cháu không đi.” Sang Đình Nghi lập tức nói “Anh hai..”“Cháu ở đây làm gì? Có thể giúp được gì!” Sang Lan Cầm không vui nói, Đình Nghi ở đây chỉ chọc giận bà, sớm đuổi đi cho đỡ phiền lòng.“Bác!”“Không nói nữa.” Sang Lan Cầm cau mày, giọng cố chấp “Đừng có cãi người lớn, nếu không bác sẽ nói với Lan Phong dạy bảo lại cháu.” Dứt lời, trở về phòng bóng lưng của bà, Sang Đình Nghi mím môi thở -Đêm đã mùa hè, nóng không chịu nổi, trong phòng bệnh có điều hòa nên nhiệt độ thích hợp nhưng Tống Khinh Ca không hề buồn ngày nay, mỗi ngày cô đều đến IU, nhưng không thể nào đi vào. Thậm chí, bác sĩ và y tá vẫn kiên quyết không nói bệnh tình Đại Boss với cô, cô muốn hỏi Sang Đình Nghi nhưng điện thoại không thể nào gọi ngày nay, Ô Tĩnh đến viện thăm cô, cô hỏi anh nhưng anh luôn nói “Anh cũng không vào thăm cậu ấy được, chỉ nghe bác gái nói, tình hình không tốt lắm.” Sau đó cau mày “Khinh Ca, em phải chăm sóc tốt cho bản thân mình, anh tin Phong Thành sẽ không có chuyện gì.”Cô ở đây đã 5 ngày, vô cùng hoảng loạn, ăn không vô, ngủ không yên. Mỗi lần nhắm mắt lại không phải mơ thấy Bạn nhỏ Cố thì là mơ thấy tai nạn xe, anh lấy thân che chở cho cô, người anh đầy máu.. Mỗi lần tỉnh lại nước mắt đã ướt đẫm nhỏ Cố đã lên thiên đường, để lại cho cô một vết thương ở trên bụng. Vết thương chứng minh Bạn nhỏ Cố từng ở bên anh, ở trong IU, tình hình thế nào cô không hề hay biết, chỉ có thể ngày qua ngày lo gần tối, bác sĩ đến kiểm tra nói rằng ngày mai cô có thể xuất viện, cô bắt đầu hoảng sợ bất nằm viện, ít nhất hai người cũng ở chung trong một tòa nhà, cô còn có thể đứng ở ngoài IU để nhìn một chút, mặc dù không vào được nhưng cô biết anh vẫn còn như cô xuất viện, muốn mỗi ngày đến đây, sẽ rất không muốn xa chọc ở trên giường, Thím Cẩm đã sớm ngủ say, Tống Khinh Ca xuống giường nhẹ nhàng bước từng bước ra ngoài cửa lang bệnh viện không một bóng người, một mình cô men theo tường bước đi, cố gắng nhịn từng cơn đau từ vết thương ở bụng truyền đến. Khi cô đến được IU, thì sắc mặt đã nhợt nhạt, cả người đầy mồ y tá trực đang lim dim ngủ, khi cô ta nhìn thấy Tống Khinh Ca đang men theo tường bước đến thì kinh ngạc, tỉnh ngủ “Không phải đã nói với cô là không thể vào sao? Sao cô lại đến?”Tống Khinh Ca chống tay ở bàn y tá, sắc mặt đã tái nhợt “Tôi chỉ muốn đến đây một chút thôi.” Ngày mai cô phải xuất viện rồi. Cho nên, dù không đi vào được bên trong, nhưng cô vẫn đến, đứng bên ngoài cũng dáng vẻ yếu ớt của cô, y tá nhíu mày, mặc dù rất cảm động vì ngày nào cũng thấy Tống Khinh Ca đến nhưng vẫn không thể làm trái lệnh cấp trên “Cô hãy chăm sóc cho bản thân mình tốt đi, cô vừa mới mổ xong, cứ đi khắp nơi như vậy, cô không sợ sa dạ con, ảnh hưởng đến khả năng sinh đẻ sao?”Tống Khinh Ca khẽ mím môi, cười khổ. Anh còn đang nằm trong IU, cô còn có thể nghĩ đến mấy chuyện này sao? Nếu như anh có thể khôi phục lại, thì cũng sẽ ly hôn với cô.“Là phụ nữ, hãy tự yêu lấy bản thân mình.” Y tá không nhịn được, khuyên bảo “Nếu không chịu kiêng sau này chỉ cần trái gió trở trời là đổ bệnh.. Cô không chịu thương lấy bản thân mình, sau này sẽ mau già lắm.”Tống Khinh Ca ngồi ở ghế, mắt vẫn nhìn chằm chằm cửa phòng IU, những lời y tá nói tựa như không nghe thấy, chỉ hỏi “Anh ấy hôm nay thế nào rồi? Đã tỉnh lại chưa?”“Cô đừng làm khó tôi.” Y tá nhìn bộ dạng đáng thương của cô, thở dài “Bệnh tình của bênh nhân, tôi không thể tùy tiện nói.”Tống Khinh Ca cười khổ, cúi đầu hai tay nắm chặt vào nhau, khổ sở nói “Tôi là vợ anh ấy, các người cứ giấu giếm như vậy, không chịu nói bệnh tình anh ấy với tôi.. Thử hỏi, nếu vào địa vị của một người vợ như tôi, các người có chịu nổi không?”Y tá nghe xong, không nói gì.“Cô có con, có chồng. Nếu họ có chuyện gì, cô nhất định sẽ là người đầu tiên biết đến, nhất định sẽ là người chăm sóc bọn họ..” Tống Khinh Ca trong mắt ê ẩm “Vậy mà tôi, mang thai 8 tháng, khi sinh không được nhìn con lấy một lần, đã bị người ta đưa đi xử lý.”Nói đến Bạn nhỏ Cố, cô bắt đầu nghẹn ngào “Sao các người có thể làm như vậy? Chẳng lẽ không để tôi nhìn một chút rồi mới đưa đi xử lý được sao? Tôi là mẹ, đứa bé là con tôi, vậy mà các người..” Cô khóc “Các người quá tàn nhẫn.”Y tá cũng làm mẹ, cũng có con. Nghe Tống Khinh Ca nói vậy không nhịn được, cũng rơi lệ.“Chồng tôi hiện tại nằm trong IU, sống chết không rõ, vậy mà tôi không thể vào thăm, thậm chí bệnh tình thế nào cũng không được biết...”Cô khóc, vô tội nói “Tôi chỉ muốn nhìn anh ấy một chút, xem anh ấy thế nào.. Tôi muốn nhìn chồng tôi, tại sao các người cứ ngăn cản..”Y tá hai mắt đẫm lệ, lau lau khóe mắt nói “Thật ra, chúng tôi cũng bị làm khó..” Tống Khinh Ca mỗi ngày đều đến mấy lần, mấy y tá đều cảm thấy cô rất đáng thương nhưng cấp trên đã ra lệnh, trừ Sang Lan Cầm ra không cho bất cứ người nào biết bệnh tình của bệnh nhân, huống chi là đi vào trong IU. Các y tá cũng vì miếng cơm manh áo nên không dám không nghe Khinh Ca cười khổ, nước mắt như tá nhìn cô, cuối cùng cũng mủi lòng “Như vậy đi, tôi sẽ cho cô đi vào.”Tống Khinh Ca nghe xong, vội vàng hỏi “Có thật không?”Y tá khẽ gật đầu “Nhưng cô phải đồng ý với tôi chỉ vào trong đó 10 phút thôi.”“Được, chỉ vào 10 phút.” Chỉ cần nhìn thấy anh, cô đồng ý tất tá nhíu mày, nhìn hành lang xác định không có ai qua lại mới đẩy cửa IU ra, sau đó chỉ chỉ “Anh ấy đang nằm ở trong phòng này.” Sau đó, lại dặn dò “Cô chỉ được nhìn, không được đụng những thiết bị trên người anh ấy, nhớ 10 phút là phải đi ra.”Trong IU, rất an tĩnh. Tống Khinh Ca tựa hồ nghe thấy cả tiếng nhip tim của mình. Giờ phút này, cô quên cả vết thương trên bụng, bước nhanh vào bên thuốc khử trùng xộc vào mũi cô, trong phòng bệnh, Cố Phong Thành đang nằm yên tĩnh trên giường, trên người anh có rất nhiều thiết hai mắt anh nhắm nghiền, trên mặt không một chút nào tức giận, đầu anh quấn rất nhiều băng gạc, trên mặt vẫn còn lưu lại những vết máu đã khô, môi anh nhợt nhạt, sắc mặt anh tái nhợt, gầy gò suy sút.“Phong Thành?” Cô thấp giọng gọi tên anh “Anh ngốc quá.” Nhớ lại lúc Anh dùng thân thể để che cho cô, cô khóc “Không phải anh không yêu em sao? Muốn ly hôn với em sao? Tại sao lại cứu em?”Tại sao?Trong lòng cô có rất nhiều câu hỏi tại sao, nhưng lại không nói được ra lấy bàn tay anh, cô cảm nhận nó lạnh như băng “Bạn nhỏ Cố không còn..” Cô khóc, nấc lên từng hồi, ràng buộc duy nhất giữa anh và cô đã không còn.
Tống Khinh Ca nhìn bốn phía, thấy trong phòng chỉ có cô và Đại Boss. Lúc này, mới ý thức được mình bị lừa. Cô liếc anh, xoa xoa trán giọng hờn dỗi “Đồ lừa gạt!”“Lừa em cái gì?” Đại Boss đến sát bên cô, biểu cảm có nhiều thú vị hỏi. Vừa rồi, cô ngủ, mơ mơ màng màng, chọc thế nào cũng không tỉnh. Vì vậy, anh ghé vào tai cô nói “cảnh sát đến”, thế là cô ngồi Khinh Ca hơi mím môi, không muốn để ý đến anh. Trên người cô giống như bị xe lăn qua, vừa đau vừa mỏi. Cả người vô lực, nửa ngã xuống giường, căn bản không muốn dậy.“Có phải em làm điều gì trái với lương tâm, nên sợ cảnh sát tìm tới cửa?” Đại Boss cười cợt, từ phía sau ôm lấy cô. Tay anh không có nhàn rỗi, bắt đầu càn rỡ du Lang!Tống Khinh Ca ngọ nguậy, muốn đẩy tay anh ra. Nhưng người đàn ông phía sau biết được ý đồ của cô, càng ôm chặt hơn, tiếng của anh khàn khàn mang theo từ tính “Động cái gì mà động?” Hừ, thời buổi này kẻ xấu dám mắng người tốt sao? Rõ ràng là không đứng đắn mà còn nạt lại cô.“Buông em ra!” Cô mạnh miệng nhưng không dám lộn xộn.“Trong bồn tắm sao không thấy em nói câu này?” Đại Boss thấp giọng hỏi, đem cô ôm chặt câu trêu ghẹo này chọc trúng vào đáy lòng Tống Khinh Ca. Cô đỏ mặt, trong đầu hiện lên những hình ảnh H. Lúc đó, cô giống như quên hết mệt mỏi, quấn lấy anh. Nghĩ tới những điều này, cô ảo não không dứt, trong lúc nhất thời vừa lúng túng vừa mắc cỡ Trời ạ, Tống Khinh Ca, mày bị làm hư rồi.“Hiện tại lại thành rụt rè rồi à?” Đại Boss thích nhất nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của cô, anh ghé sát bên tai, mang theo vài tia trêu đùa “Muốn anh phục vụ gì nào?”Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen, khẽ cau mày, dẩu môi kháng nghị “Em muốn tự tắm, ai bảo anh đi vào..”“Oh, anh giúp em tắm giờ lại thành có lỗi?” Đại Boss ghé sát tai cô, nhạo thở của anh phả vào tai cô, chọc cho toàn thân cô tê dại, nếu tiếp tục thế này, chỉ sợ lại mất kiểm soát, lại bị sắc lang mê hoặc. Hiện tại, toàn thân cô đau nhức, không dám cậy mạnh, vì vậy cô đẩy anh ra, muốn đứng lên “Em muốn rời giường.” Nhưng tay anh càng làm càn hơn, bò lung tung trên người cô. Cô đỏ mặt, tim đập loạn nhịp “Anh buông ra!”Cô còn chưa đứng được dậy, đã bị anh đè Khinh Ca không dám nhìn vào mắt anh, hai tay chống ở ngực anh, ngăn không để anh áp xuống, tìm lý do “Anh đi xuống, em sắp không thở nổi.”Đại Boss nhìn cô không chớp mắt, thấy sắc mặt cô ửng hồng, đôi mắt long lanh, môi hồng xinh xắn. Đáng chết! Đây là cố ý hấp dẫn anh phạm tội.“Em thật sự không thở nổi.” Nhìn vẻ mặt anh.. Giống như... Vì vậy, Tống Khinh Ca lại đẩy Boss không nhịn được, mỗi lần đến cao trào toàn bị cô lấy cớ khiến cho mất hứng, vì vậy, liền dùng môi ngăn chặn những lý dó sứt sẹo anh dán lên môi cô, lưỡi thuần thục chui vào trong miệng, khuẩy đảo mọi giác quan của cô. Tống Khinh Ca nhất thời lại bị mê hoặc, mê muội hôn đáp một hồi hôn cho cô ý loạn tình mê, Đại Boss mới dời môi cô, ánh mắt sâu thẳm, thâm tình nhìn cô, mím môi hỏi “Bây giờ em thở được chưa?”Tống Khinh Ca vẫn còn chưa tỉnh, theo lời nói của anh ngây thơ gật đầu một cái.“Xem ra.” Đại Boss hài hước nói “Anh làm hô hấp nhân tạo kỹ thuật không tồi ha?” Sau đó, ranh mãnh nói “Sau này, nếu em có tức giận tới mức không thở được, cứ tìm đến anh. Anh sẽ” nghiêm túc “làm hô hấp nhân tạo cho em.” Đôi mắt anh sâu thẳm nhìn cô nói “Miễn phí.”Ách! Tống Khinh Ca nghe hết câu, mới hiểu mình bị gài, vừa xấu hổ vừa bực, liền đẩy anh xuống giường.“Quần áo ở đây.” Đại Boss hừ một tiếng, chỉ vào chiếc túi ở trên tủ đầu Khinh Ca không quay đầu lại, lấy túi đi vào phòng bóng lưng của cô, Đại Boss cười không ra -Rửa mặt xong, Tống Khinh Ca nhìn mình trong kính. Sắc mặt ửng hồng, khóe mắt mang theo vài ý cười. Cô lấy hai tay che mặt, nghĩ đến Đại Boss, cả người giống như mây đang bay bồng bềnh, tâm tình chưa bao giờ vui vẻ như Luân chỉ được anh coi như là em gái, Tống Khinh Ca nghĩ đến điều này, bất giác môi mỉm cười, nếu như vậy thì chẳng có gì ngăn cản cô và Đại Boss ở chung một chỗ nữa rồi, cô thực sự muốn cùng anh qua khắc này, cô mới hiểu được tình yêu không riêng gì ở trong lòng mà còn ở trên thân thể. Lúc ở bồn tắm, tâm tình giao hội, thân thể giao thoa, quên mình để yêu đối phương, đó mới là thời khắc tình yêu nở ra, toàn tâm toàn ý yêu một người là như vậy!Cô thay xong y phục, bước ra ngoài đã thấy Đại Boss quần áo chỉnh tề, hai tay đút túi quần nhìn cô cười “Có thể đi được chưa?”Tống Khinh Ca gật đầu một cái, làm thế nào bây giờ? Đối mặt với anh, cô vẫn còn rất xấu hổ, không dám nhìn anh. Hơn nữa, còn rất hay liên tưởng đến những hình ảnh H kia.“Đi thôi!” Đại Boss nhướng mày nhìn cô, sau đó bước ra phía cửa, Tống Khinh Ca thấy vậy liền chạy Boss cố ý đi thật chậm để đợi cô, nhưng thấy cô vẫn cứ đi sau lưng mình, không nhịn được “Sao lại đi chậm vậy?” Sau đó, không quay đầu lại nhưng tay rất chính xác nắm trúng tay cô, dắt tay anh ấm áp nắm tay cô, thỉnh thoảng anh dùng đầu ngón tay vuốt ve lòng bàn tay cô khiến cho cô bối ngoài, trời đã tối, đèn đường hai bên rực rỡ. Mặc dù khí trời hơi lạnh nhưng Tống Khinh Ca lại thấy trong lòng ấm áp.“Chúng ta đi đâu vậy?” Cô ngồi bên ghế lái phụ của Bentley Boss cúi người xuống, giúp cô cài giây an toàn “Đi ăn cơm.”Ách, anh nhắc mới nhớ, cô đúng là đang cảm thấy đói đến phát Đại Boss lái xe, Tống Khinh Ca không nhịn được cứ nhìn lén anh. Ngũ quan của anh thật cân đối, đặc biệt rất dưỡng nhãn, để cho cô cứ nhìn mãi không nào đó bị nhìn trộm, hơi ngó sang nhìn cô, phát hiện cô đang chuyên chú nhìn mình, không bỏ lỡ cơ hội trêu chọc “Anh rất đẹp trai sao?”Thật kiêu căng!Tống Khinh Ca hừ một tiếng “Đẹp trai chưa thể kết luận, chỉ là ưa nhìn thôi.”Đại Boss cười, đưa tay cưng chiều vuốt vuốt tóc cô.“Sao em không nhìn thấy Hải Luân?” Từ lúc bước ra khỏi phòng ngủ của anh, đã không thấy Hải Luân đâu. Thậm chí, ở trong tủ giày, cũng không thấy có đôi giày nào của phụ nữ. “Em rất muốn thấy trong nhà anh có một người phụ nữ khác?” Đại Boss hỏi “Tống Khinh Ca, em muốn chứng minh điều gì?”Ách!Cô có chút lúng túng “Em.. Chẳng qua chỉ thuận miệng hỏi một chút.” Có thể là vì yêu anh, cho nên đối với Hải Luân, cô không có quá nhiều thiện cảm. Mà hình như Hải Luân cũng chẳng ưa gì Boss nhìn cô nói “Cô ấy đi rồi.”Tống Khinh Ca có chút ngoài ý muốn “Cô ấy đi từ lúc nào?”“Lúc em đang ngủ.” Đại Boss tùy ý nói.“Tại sao?.” Cô Boss thâm ý nhìn cô nói “Em muốn nghe lời nói thật hay là lời nói dối?”Tống Khinh Ca hơi giật mình, không biết trả lời thế nào.“Anh không muốn ở chung với một người phụ nữ mà anh không thích.” Anh nhướn mày “Cũng không muốn em hiểu lầm.”Tống Khinh Ca nghe xong, trong lòng ấm áp, vui mừng không dứt. Nói thật khi nghe anh nói Hải Luân không phải là bạn gái của anh thì cô đi từ kinh ngạc đến vui mừng, cảm giác vui mừng này không có lời nào diễn tả được.“Cô ấy chuyển đi đâu?” Cô nhớ, Đại Boss từng nói Hải Luân trở về nước để sưu tầm ảnh, nên tạm thời ở nhà anh. Nếu như vậy, chắc là không có người nhà ở đây rồi.“Hứa Khiêm đã tìm cho cô ấy một căn hộ, hình như ở khu Nhị Hoàn.” Đại Boss nhìn cô, trêu đùa “Thế nào, em muốn đến nhà cô ấy chúc mừng tân gia?”Tống Khinh Ca hơi lúng túng, lí nhí nói “Không có.” Cô và Hải Luân làm gì thân tới mức đó “Chẳng qua là thuận miệng nên hỏi vậy thôi.”- -Cô rất bất ngờ vì Đại Boss đưa cô đến nhà hàng Tứ Hợp Viện ở trung tâm của thành phố. Cũng là nơi mà lần trước Tôn Thần mời cô đến ăn.“Anh có đặt trước không?” Theo cô được biết, mỗi tối ở đây chỉ tiếp 2 tổ khách. Nếu như vận khí không tốt, nói trước nửa tháng cũng chưa chắc có thể đặt chỗ được.“Em nói xem?” Đại Boss nhìn Tống Khinh Ca cảm thấy mình ngu ngốc, nếu như anh đã đưa cô tới đây, làm sao mà không đặt trước?“Phải chỉnh trang mới được vào.” Cô lúng túng chỉ lên người mình, phía trên mặc áo lông, phía dưới váy màu xám tro, bên ngoài là áo khoác màu nâu Boss hứng thú nhìn cô “Mặc dù mắt thẩm mỹ của Hứa Khiêm phải đo thêm kính, thế nhưng nhìn em thế này, cũng tạm chấp nhận được..”Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch Boss không đợi cô nói, liền đi vào sảnh, thấy cô không theo kịp, quay đầu lại “Đi thôi!”Về sau, Tống Khinh Ca mới hiểu được, cái gì gọi là “nhất định phải chỉnh trang mới được dùng bữa”, tất cả chỉ là lừa gạt. Dường như, quy tắc này là do người chủ quái dị nghĩ ra. Đại Boss hiên ngang bước vào, chẳng cần biết có đặt trước không, vậy mà phục vụ vừa nhìn thấy đã lao ra lễ phép chào hỏi “Chào Cố tổng.” Sau đó, cái gì cũng không hỏi, lập tức dẫn hai người vào phòng ăn. Tống Khinh Ca có chút hoang mang, đẹp trai đúng là có nhiều cái Boss hỏi cô thích ăn món gì, sau đó lại hỏi “Uống chút rượu được không?”Cùng anh uống rượu.. Nhất định sẽ “hỏng việc”! Sau khi ăn cơm xong, cô còn phải về nhà, vì vậy cô lắc sau, cô phát hiện, phòng ăn chỉ có mỗi hai người, cô thấp giọng hỏi “Nơi này kinh doanh không giống như những gì người ta thường nói là rất thịnh vượng.”Đại Boss không hiểu ý cô “Em nói như vậy là ý gì?”“Em nghe nói, nhà hàng này mỗi ngày tiếp 2 tổ khách, nếu như không đặt chỗ trước một tuần hoặc nửa tháng thì sẽ không đến đây dùng bữa được.” Cô ngây thơ nói ra những lời ngốc nghếch “Nhưng sao tối nay chỉ có hai chúng ta.. Hơn nữa, anh chắc là không đặt chỗ trước... Em nghĩ, những lời mọi người thường hay nói với nhau kia, có thể chỉ là mánh khóe kinh doanh thôi.”Đại Boss hơi dương mi “Em nói vậy cũng có lý.” Sau đó anh nói tiếp “Nhưng mà, kinh doanh có tốt hay không, không thể nhìn vào một buổi tối mà biết được.” Anh mỉm cười nhìn cô “Cũng phải thông cảm cho họ một chút, ông chủ đột ngột muốn bao cả quán, quản lý nhà hàng không muốn nghe cũng khó.”“Cũng đúng.” Tống Khinh Ca khẽ gật đầu. Hả? Ý anh là gì? Sau đó, cô đăm chiêu suy nghĩ một hồi, ngượng ngùng nhìn anh nói “Anh là ông chủ ở đây?”Đại Boss thâm trầm nhìn cô “Không giống sao?”Ách!Cô có chút lúng túng. Ai, không biết có chuyện gì xảy ra, trước mặt anh, cô trở lên ngu ngốc đến lạ, luôn tự khiến mình lúng túng.“Thật ra thì..” Cô nói “Anh không cần phải bao hết..” Trước đó, cô không nghĩ nhiều nhưng từ khi tiếp nhận quản lý Tống thị, cô mới nhận thức sâu sắc tiền kiếm được không hề đơn giản, việc tăng thu giảm chi rất quan trọng. Đại Boss nếu cứ như vậy, sẽ phá sản mất thôi. Cố phu nhân, người lo hơi sớm rồi.“Lần đầu tiên hẹn hò, anh muốn tìm một nơi thanh tịnh ưu nhã.” Đại Boss đan hai tay vào nhau, nghiêm túc nói “Để có thể nói chuyện.”“Oh.” Đây chính là hẹn hò sao? Tống Khinh Ca cảm giác có chút lúng Boss lựa chọn điều gì, cũng muốn dành mọi điều tốt đẹp cho cô, ngay cả chỗ ăn cơm cũng tìm một nơi yên tĩnh để cô có thể thoải tối rất ngon miệng. Đã không còn những màn anh gươm tôi kiếm, càng không có ai quấy rầy. Lần đầu hẹn hò được như vậy, chứng tỏ bọn họ cũng khá hợp Khinh Ca có uống một chút rượu, nhưng trong không khí hòa thuận, ngọt ngào này, dù không say rượu cũng không thể tránh được... Say cô vì uống rượu mà khuôn mặt hồng hồng, đôi mắt to tròn vốn đã rất mê người, giờ phút này còn long lanh nhìn mình khiến cho Đại Boss nhịp tim rối loạn, anh hỏi nhỏ “Nhạc Nhạc là tên hồi bé của em à?”“Vâng.” Cô nói. Cái tên này, Tống Nhã Như không thích lắm. Cho nên khi đưa cô rời khỏi cô nhi viện, bà đã đổi tên cho cô thành Tống Khinh Ca. Lúc ấy, bà có nói với cô rằng đổi tên để bắt đầu một cuộc sống mới, cô không còn là trẻ mồ côi ở cô nhi viện nữa, mà trở thành Tống đại tiểu thư của Tống Tống Khinh Ca hiểu, mặc dù chuyện đã đi vào quá khứ nhưng đó là sự thật. Dù thế nào cô cũng đã từng có một quãng tuổi thơ ở cô nhi viện. Cái tên này vẫn được mẹ Tạ và mấy em nhỏ ở cô nhi viện gọi, cô cũng rất thích cái tên này.“Tại sao lại gọi tên này?” Anh lại hỏi.“Các bé khi đến cô nhi viện đều được mẹ Tạ đặt tên.” Cô nhớ lại chuyện cũ, tưởng chừng đã rất lâu không nhắc đến “Mẹ Tạ nói, khi mới đến cô nhi viện, em ngày nào cũng khóc. Ai dỗ cũng không được, cho nên mẹ đặt tên em là Nhạc Nhạc, muốn cuộc sống sau này của em bớt ưu phiền, luôn vui vẻ.”Đại Boss khẽ cau mày, anh không dám tưởng tượng đến cảnh cô ở trong cô nhi viện khóc thút thít “Tại sao em lại vào cô nhi viện?” Quá khứ của cô, tất cả anh đều muốn biết.
khe uoc hon nhan mua mot tang mot